Tuesday, March 14, 2006

À ơi...............
Núi cao chỉ bời đất bồi
Núi chê đất thấp núi ngồi ở đâu
Trăm dòng sông đổ biển sâu
Biển chê sông bé nước đâu biển còn
Tre già yêu lấy măng non
Chắt chiu như mẹ nuôi con tháng ngày...

Nhà tôi ai cũng biết hát ru, mẹ tôi dạy đấy! Mẹ tôi năm nay đã gần thất thập, cả quãng đời bà ngoài thời son trẻ làm thanh niên tự vệ, là gắn liền với câu hát ru. 27 tuổi mẹ tôi cất tiếng ru đầu tiên dỗ dành giấc ngủ người anh cả sau loạt bom càn tốc nóc hầm, khi anh tôi có thể bò lăn lóc ở nơi sơ tán rồi lăn ra ngủ khì mẹ lại cất tiếng ru lần lượt đưa 2 người chị của tôi vào giấc ngủ. Đằng đằng 7 năm ru những đứa con cho người chị nghèo khó lúc ba du học. Rồi mẹ ru tôi....
Mẹ tôi không được học nhiều, mẹ không mang đến cho tôi nhiều kiến thức. Ngày ấy mẹ cũng chẳng biết chuyện cổ tích, mỗi lần tôi dỗi mẹ chỉ ngồi ôm tôi và ru, là út ít nên tôi được cưng chiều, học lớp 5 còn phải có mẹ ru mới ngủ. Phải thế mà bài hát ru nào của mẹ tôi cũng thuộc làu làu?
Người duy nhất trong nhà tôi không có giọng ca thiên phú là Ba, nhưng Ba là kho kiến thức, với 5 tấm bằng đại học Tây Tàu, là nhà chính trị , nhà văn-nhà thơ-nhà báo, ngày còn bé anh chị em tôi sống trong một môi trường chỉ có học và đọc. Lúc rảnh rỗi ba thường chọn những vần thơ đương thời kiểu lục bát rồi đọc cho mẹ nghe, và mẹ lại ru tôi bằng những lời thơ ấy. Bây giờ mỗi lần bà chị dâu ngạc nhiên nghe một bài ru lạ tôi lại đùa " mẹ là nhà chuyển thể lời ru còn ba là nhà viết lời cho giấc ngủ "
Tôi thường ước có một đứa con để bế bồng, ai yêu trẻ con mà chẳng thế phải không? Tôi sẽ viết những lời ru bằng lục bát, mẹ sẽ dạy cho vợ tôi làn điệu, và đêm về tôi ngồi nhẩn nha nhấm trà ngoài hiên nghe kĩu kịt tiếng võng hòa vào tiếng người vợ trẻ đang ru con à ơi, ru hỡi ....
Tôi đến nhà người bạn thân vừa mới sinh con. Trông hai vợ chồng trẻ nựng đứa bé đang ngằn ngặt khóc vòi ngủ. Cô vợ chắc cũng thuộc được đôi bài trẻ con cứ "bé lên ba bé đi mẫu giáo..." thằng bố gắt "phải à ơi chứ!", chợt bật cười " bao giờ nó mới lên ba". Ẵm đứa trẻ vào lòng tôi hát ru, tôi hát những câu học thuộc lòng của mẹ. Đứa bé dịu dần rồi ngủ ngon lành...
" À ơi, gió đưa cành bưởi sau hè
Có con cò trắng bay về bên nôi..."

NGẪU HỨNG CÁNH CÒ

Cái cò lặn lội bờ sông
Có còn gánh gạo đưa chồng như xưa
Phận cò tần tảo sớm trưa
Áo phai bạc trắng mấy mùa ca dao
Ông ơi ông vớt tôi nao
Tiếng kêu tha thiết nghe sao chạnh lòng
Cánh cò xoãi giữa mông lung
Đón cơn mưa, ướt, cò không trở về
Cái cò lầm lũi chân quê
Ầu ơ tiếng mẹ ru về ngày xưa
Hôm nay đi đón cơn mưa
Bến sông hoang vắng ai đưa cò về?

No comments: