Tuesday, April 25, 2006

Câu chuyện nhỏ : ĐỪNG BAO GIỜ BỎ CUỘC

Hôm nay là sinh nhật đứa bạn cùng bàn, tớ đã mua cho nó một món quà nhưng vì không muốn về nhà muộn, tớ quyết định đem về nhà tự bọc lấy. Đã có giấy nến và bưu thiếp rồi, tớ sẽ làm xong ngay thôi. Tớ tìm mãi, chẳng còn cái hộp nào để đựng quà cũ. Hôm nọ, khi dọn dẹp nhà cửa, bố đã bỏ mấy chiếc hộp vào thùng rác cho khỏi chật nhà. Không biết kiếm đâu ra cái hộp bây giờ ?

- Sao con không lấy bìa cứng và ghim tự đóng một chiếc hộp để đựng món quà ấy ?

Ý kiến của mẹ hay quá ! Tớ lấy “đồ nghề” ra và bắt đầu cắt cắt dán dán. Nghĩ thì dễ nhưng khi bắt tay vào làm thì khó thật. Chỉ là một chiếc hộp thôi vậy mà không làm quen thì cũng không biết cách. Loay hoay mãi, cuối cùng tớ cũng dán được một chiếc hộp, trông nó méo xẹo và buồn cười kinh khủng, thế là mất toi bao nhiêu công sức. “Vạn sự khởi đầu nan”, tớ tự an ủi và cố gắng làm một chiếc khác, mồ hôi toát ra, đau tay vì lâu không dùng kéo, vậy mà chiếc thứ hai cũng chẳng khá khẩm hơn chiếc đầu, nó lại còn thiếu nắp nữa. Tớ tức muốn ứa nước mắt khi nhìn hai chiếc hộp, hì hục cả buổi mà chẳng được kết quả gì.

- Con sẽ ra hàng bọc món quà này, kéo thì cùn, bìa cứng quá, con không làm quen nên không thể làm được. Mà bạn con thấy xấu bạn ấy sẽ cười con mất - Tớ nhăn nhó.

- Mới có hai chiếc hộp bị hỏng con đã thất vọng đến thế sao ? Tại sao trong lúc làm, con không cẩn thận hơn và điều quan trọng nhất là con hãy nghĩ đến nụ cười thật tươi của bạn con khi nhận được món quà. Chiếc hộp dù có nhỏ hay chưa vuông vắn thì bạn ấy cũng rất vui nếu biết con đã tự tay làm ra nó. Nếu con chóng nản thì sẽ không làm được đâu.

Mệt mỏi nhưng tớ quyết định bắt đầu lại, quả thật, lần thứ ba tớ thấy mình đã làm tốt hơn nhiều, bìa cứng, kéo không sắc nhưng trong đầu tớ là nụ cười của cô bạn khi nhận món quà từ tay tớ. Cuối cùng tớ cũng hoàn thành xong chiếc hộp, nói thật là nó chỉ hơn hai chiếc hộp kia một chút thôi nhưng tớ thấy nó đẹp và mẹ cũng nhận xét như vậy. Chắc chắn tôi sẽ nhận được nụ cười của bạn tôi, không phải chỉ vì bạn ấy được nhận món quà mà hơn cả là bạn ấy biết rằng tôi đã rất cố gắng và không bỏ cuộc. Từ nay khi đã quyết định điều gì, tôi sẽ không bao giờ bỏ cuộc nữa vì tôi biết rằng mình là người chiến thắng, ít ra là trong ý nghĩ.

CHUYỆN NHỎ

Chuyện nhỏ của mẹ nhiều lắm, mẹ có thể làm bao nhiêu là việc. Mẹ quét nhà thật sạch, mẹ nấu ăn thật ngon. Mẹ đan áo len cho em mặc mùa đông chỉ trong một đêm trở gió...

Nhưng mẹ bảo, chuyện nhỏ của bố mới tuyệt. Bố thức dậy rất sớm, bố chạy thể dục dù trời lạnh đến là lạnh. Bố đi công tác dài ngày dù rất bận nhưng không quên gọi điện về nhà. Chuyện nhỏ của bố là không bao giờ quên mang quà về cho em. Bố còn sửa chữa bao nhiêu là đồ đạc trong nhà, những việc mà mẹ và em đều lè lưỡi...

Chị Hai cũng có chuyện nhỏ, chị có bao nhiêu là bạn, bạn nào cũng vui, cũng tốt. Chị tham gia tình nguyện ngon ơ. Chị Hai còn hay kể mẹ nghe những câu chuyện bí mật của chị. Một ngày của chị có bao nhiêu là việc, trong khi em chỉ có vài việc lặt vặt.

Bà cũng có chuyện nhỏ, bà thuộc bao nhiêu là chuyện cổ tích. Chuyện nào cũng hay, cũng ấm cúng. Bà còn biết bao nhiêu là chuyện trên trời dưới đất, chuyện xa lắc xa lơ.

Mẹ bảo em cũng có chuyện nhỏ, chuyện của em là học thật giỏi, thật hay, ngủ thật say, siêng dậy sớm tập thể dục với bố, chơi thật ngoan với nhiều bạn tốt. A, chuyện nhỏ của em còn phải đối xử thật tử tế với cô bạn hàng xóm nữa chứ... Hi hi...

No comments: