HỊCH NAM NHI
Kính gởi tứ hải giai huynh đệ,
Mấy lúc gần đây hải ngoại điên đảo, phái nữ bấy lâu được quyền cao lộc cả, hà hiếp chúng ta là những đấng mày râu tu mi nam tử. Chẳng quạ Thế hệ huynh đệ mình sinh ra phải thời loạn lạc, lớn lên gặp buổi giao thời, lưu lạc gian nan tám hướng bốn phương cùng năm châu bốn bể. Lén nhìn. Nữ nhân giành quyền độc lập, bình đẳng nhân quyền, loại trừ phong xưa tục cũ, hết còn tam thê tứ thiếp, nắm giữ tài chánh, hạch sách đủ điều, thật khác nào Càn Khôn nghịch chuyển, âm thịnh dương suy tránh sao khỏi tai hoạ về saụ
Có lúc tới bữa quên ăn, shopping tùng tháp, trả bills credit cards ná thở, cắt cỏ lau nhà, giặt đồ rửa chén, hút bụi trông con, hầu quạt đấm bóp và có những đêm bị đày ra quan ải "sofa" ngủ, ruột đau như cắt, nghĩ đến khi xưa mà mủi lòng khôn tả. Mẹ cưng như trứng, Cha hứng như hứng hoa, cả cái xỉa tay cũng chẳng có, vậy mà sau cái đêm động phòng hoa chúc, mất cả hùng mưu vũ lược, cất giáo quy hàng, hạ mình dưới quần hồng nhi nữ; chỉ giận chưa thể anh dũng đứng lên, lấy lại oai phong, phất cờ khởi nghĩa, giành quyền tự chủ, khơi lại giòng máu Phù Đổng Thiên Vương dẹp giặc Ân, Lý Thường Kiệt uy trấn Tống triều, Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn bình Nguyên, chí đến như Nguyễn Công Trứ tài kiêm văn võ đến tuổi bảy ba mà còn thêm hầu thiếp thì dẫu cho trăm thân ta chẳng còn chiếc áo, ra ngoài công viên, qua đêm trên ghế đá, nghìn thân ta, mưa gió có dập vùi, cũng nguyện xin làm.
Nay xin nói thật với các huynh đệ, từ xưa các bậc trượng phu, "ngon lành" bỏ mình vì chủ nghĩa "đa thê" đời nào chẳng có ? Ví thử mấy người đó cứ khư khư theo thói nhi nữ thường tình thì cũng đến chết già ở xó cửa, sao có thể lưu danh sử sách "Phong Lưu" cùng trời đất muôn đời bất hủ được ?
Thế nên, quyền phép các nhà đã được chọn lọc hợp thành một quyển gọi là "Tề Gia Binh Thư Yếu Lược". Nếu các huynh đệ biết chuyên tập sách này thì trọn đời là đấng tu mi nam tử; nhược bằng khinh bỏ sách này thì trọn đời là "thờ Bà" nam tử chi nhân. Rồi cứ điềm nhiên không lo chuyển vận, tu thân tề gia thì làm sao trị quốc bình thiên ha.. Nếu vậy rồi đây, sau khi bị thuần hóa lâu ngày dưới trướng quần hồng, để thẹn muôn đời, há còn mặt mũi nào đứng trên đất Mỹ này nữa ?
Xưa kia ở hội nghị Diên Hồng, bô lão đồng lòng hô to "Sát Thát" chống lại giặc Mông, thì giờ đây hải ngoại quê người, huynh đệ chi binh có cùng tớ hét thấu trời xanh "Đa Thê" muôn thưở ? Đào nhí, đào tơ quơ vào tay hết, chớ có bỏ bê phụ rẫy các nàng.
Cho nên, nửa đêm thao thức, lệnh bà giấc điệp nồng yên, lặng lẽ rời nơi nệm ấm chăn êm, ra nơi bàn sách, thảo đặng bài hịch này để các đệ huynh hiểu rõ bụng tớ.
Phong Lưu Công Tử thủ bút
(phỏng theo Hịch Tướng Sĩ)
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment