Tuesday, April 25, 2006

ĐỪNG BỎ CUỘC

Khi bạn làm một điều gì đấy khiến cho “hư bột hư đường”,
Khi bạn đang mệt nhoài để cố leo lên con dốc dài thăm thẳm,
Khi hầu bao của bạn cạn kiệt nhưng món nợ lại đến hạn,
Khi bạn muốn gượng cười nhưng không ngăn nổi tiếng thở dài,
Khi sự lo lắng làm bạn suy sụp,
Phải thư giãn khi đối diện với tất cả…, đừng có ý định bỏ cuộc.


Ai cũng biết, cuộc đời đầy bất ngờ với những khúc quanh và ngã rẽ,
Ai cũng biết, có lắm thất bại liên tiếp nối đuôi nhau khi chúng ta tưởng chừng nắm chắc phần thắng trong tay,
Đừng bỏ cuộc vì thiếu kiên nhẫn, rồi cũng đến lúc bạn thấy những bước ngoặc đáng ngạc nhiên,
Thành công đang ẩn mình sau những thất bại, ẩn mình sau ánh bạc của sự hồ nghi.

Chúng ta không bao giờ nói chúng ta có thể thành công đến mức nào, nhưng chúng ta vẫn có thể đạt được nó ngay cả khi nó thực sự ngoài tầm tay với.
Đừng quá sa lầy vào những thất bại,
Dẫu cho những điều tệ hại nhất xảy ra, hãy nhớ rằng bao giờ cũng có những “ngã rẽ” đầy bất ngờ và may mắn.


Thế cho nên, đừng vội vàng bỏ cuộc!



ĐỪNG BAO GIỜ TỪ BỎ ƯỚC MƠ
Chuyện xảy ra tại một trường trung học. Thầy giáo giơ cao một tờ giấy trắng, trên đó có một vệt đen dài và đặt câu hỏi với học sinh: - Các em có thấy gì không? Cả phòng học vang lên câu trả lời: - Đó là một vệt đen. - Các em trả lời không sai. Nhưng lẽ nào không ai nhận ra đây là một tờ giấy trắng? Có người thường chỉ chú tâm đến những lỗi lầm nhỏ nhặt của người khác mà quên đi những phẩm chất tốt đẹp cuả họ. Khi phải đánh giá một sự việc hay một con người, thầy mong các em đừng quá chú trọng vào vết đen mà hãy nhìn ra tờ giấy trắng với nhiều mảng sạch mà ta có thể viết lên đó những điều có ích cho đời.



Bất cứ ai cũng có thể có những vết đen trên trang giấy của cuộc đời mình. Những vết dấu ấy với nhiều người dường như không thể mờ phai, nó đem theo bóng tối tràn về, bao phủ, khuất lấp ánh mặt trời trong tâm hồn. Những sai lầm, sự thất bại, niềm ước mơ tưởng chừng tan vỡ. Cánh cửa cuộc đời phải chăng đã đóng lại trước mắt chúng ta?



Cuốn sách này sẽ mang câu trả lời trao cho bạn.



Trong một khu vườn nọ, có một bông hoa Violet xinh xắn, luôn toả ngát hương thơm. Một ngày kia, ngắm nhìn chị Hoa Hồng kiêu sa với sắc đẹp rựa rỡ làm bừng sáng cả khu vườn, Violet thấy mình thật nhỏ bé. Nàng khát khao được mang vẻ đẹp nồng nàn kiêu sa ấy một lần trong đời dù cho này sau có phải ân hận đi chăng nữa. Một bà tiên biết chuyện đã cho nàng đạt thành ước nguyện. Violet trở thành đoá hồng xinh tươi kiêu hãnh vươn cao dưới ánh mặt trời. Cho đến một ngày giông bão đi qua, cả khu vườn bị vùi dập tơi tả trong gió bão, trừ những loài hoa nằm sát đất như Violet. Nàng Hồng – là violet ngày xưa, nằm thoi thóp dưới đất ẩm. Trước những lời xót thương của bạn bè Violet, nàng nói bằng sức lực cuối cùng: Khi còn là một cành Violet bé nhỏ, đã có lúc tôi cảm thấy hài lòng với mình.Nhưng cứ mãi như vậy khiến tôi chợt nhận ra mình nhỏ bé, nhàm chán và nhạt nhẽo biết bao. Hôm nay, tuy sắ phải từ giã các bạn, nhưng tôi rất vui sướng và mãn nguyện vì đã biết thế giới muôn màu ở trên cao. Tôi sẽ chết nhưng đã được đi đến tận cùng của khát vọng sống. Đó ý là điều ý nghĩa nhất của cuộc đời tôi.



Để đạt được thành công, cần phải có những yếu tố gì? Một tài năng kiệt xuất, một khoản tài sản kếch sù, bằng cấp, hay nhờ khả năng giao tiếp khéo léo? Một nghiên cứu về những người tốt nghiệp ĐH Harvard của Mỹ cho thấy, sau hai mươi năm, phần lớn những người có mục tiêu rõ ràng trog cuộc sống đều có sự nghiệp thành công. Nghiên cứu đã chỉ ra: Một người bình thường nhưng có ý chí, hoài bão và quyết tâm cao, có thể vượt xa những người thông minh xuất chúng nếu người đó có những mục tiêu đựoc định hướng rõ ràng và không bao giờ từ bỏ mục tiêu đó.



Trong cuộc sống, có đôi khi ta gặp thất bại, có đôi khi ước mơ tưởng chừng tuột khỏi tay. Nhưng bạn đừng vội thất vọng, Hãy coi đây là một cơ hội để nhìn nhận lại con đường mình đã qua. Hãy kiểm soát lại mục tiêu của bản thân, xem lại cách sống, cách làm việc của chính mình. Hãy tự tìm bài học từ sai lầm để chuẩn bị cho một khởi đầu mới. ước mơ không phải là cái gì sẵn có, cũng không phải là cái gì không thể có. Hạnh phúc chính là sự kết hợp được cả ước mơ và thực tại. Đây là quan điểm mà nhà văn Lỗ Tấn đã từng bày tỏ, cũng chính là thông điệp mà cuốn sách này trao gửi đến mỗi chúng ta.



"Đừng bao giờ từ bỏ ước mơ" là một tác phẩm nằm trong bộ "Hạt giống tâm hồn" - bộ sách viết về nghệ thuật sống, tư duy sống. "Hạt giống tâm hồn" tập hợp những câu chuyện bình dị trong cuộc sống quanh ta, chuyện về những nhân vật có thật mà bản thân cuộc đời họ đã là bài học lớn để người khác soi vào. Ở đó, ẩn chứa sau những trang sách là mong muốn ươm mầm hạnh phúc, làm sống dậy tin yêu, nuôi dưỡng những khát vọng của con người. Quan trọng hơn, qua chính kinh nghiệm của những người đã trải qua khó khăn, cuốn sách gợi mở con đường giúp chúng ta giải quyết khó khăn, đối diện với thực tại và vươn lên tìm lại mình trong cuộc sống.



Có những cuốn sách đem lại cho bạn tri thức, có những cuốn sách hài hước khiến bạn bật cười. Có những cuốn sách khiến cho bạn hồi hộp đến tận trang cuối... Nếu coi sách là người bạn khi bạn buồn, lúc bạn cô đơn; là người thầy trong phút giây bạn đối mặt với khó khăn và cần được trải lòng, được sẻ chia, để biết trên đời không chỉ có riêng mình đau khổ, thất bại, để thấy người khác đã làm thế nào để vượt qua trở ngại, gian nan thì "Đừng bao giờ từ bỏ ước mơ" thực sự là một cuốn sách như thế.



HÃY ĐỨNG LÊN VÀ ĐỪNG BỎ CUỘC

Chẳng sao cả nếu bạn cố và cố và cố nữa mà vẫn thất bại ,nhưng thật tệ hại nếu bạn cố rồi thất bại và ko muốn cố nữa" Bạn đã từng nghe thấy câu nói này chưa ,tôi đã được 1 người bạn gửi cho câu nói này khi tôi ko còn đủ tự tin vào bản thân nữa,câu nói này đã giúp tôi đứng vững và bước tiếp trên con đường đời đầy khó khăn và thử thách .Người ta nói:" con đường dài và gập ghềnh là con đường đi từ bóng đêm ra ánh sáng"_câu này rất đúng phải ko ,mỗi chúng ta ai cũng đã từng vấp ngã và chúng ta hiểu rất rõ nếu ko có đủ quyết tâm và nghị lực thì cuộc sống này sẽ ko có thành công ,mọi thành công đều có giá của nó ,vì thế khi vấp ngã hay gặp khó khăn hãy đứng dậy va làm lại tốt hơn nhé thành công đang ở phía trước và tương lai đang chờ bạn,đừng bao giờ cho phép mình nản trí vì tự tin o mình là chiến thắng 50% rồi đó.
KHI ĐƯỜNG ĐỜI GẬP GHỀNH HÃY NHỚ LUÔN GIỮ TINH THẦN BẰNG PHẲNG
Chúc tất cả thành công!


GẦN ĐÂY CUỘC SỐNG TỐT KHÔNG ?

Đã bao lâu rồi chúng ta chưa nói ra câu này? Dù với bạn bè hay nói với chính mình đều tốt cả!

Khi câu này được nói ra sẽ luôn khiến cho người nghe phải đặt công việc sang một bên và từ từ nghĩ về những việc đã xảy ra gần đây! Nó cũng làm cho người nghe cảm nhận được sự quan tâm của chúng ta.

Bạn có bao nhiêu bạn bè chưa liên lạc?

Bạn không liên lạc, không muốn liên lạc hay nghĩ rằng họ đã quên bạn là ai?

Hà tất phải biết người khác nghĩ như thế nào? Chỉ cần bạn nghĩ tới họ, còn quan tâm đến họ và vẫn xem họ như một người bạn là đủ!

Vậy thì, người luôn quan tâm đến bạn bè chẳng lẽ lại quên quan tâm đến chính mình?

Nếu bạn đang cảm thấy buồn, hãy pha một bình trà rồi ngồi xuống, lắng nghe tiếng nói của chính trái tim và tự hỏi: “Gần đây cuộc sống tốt không?”.

Bạn còn đợi gì nữa mà không gọi điện đến người mà bạn nghĩ tới nhân dịp lễ tết hay sinh nhật và nói: “Này, lâu lắm rồi không gặp, gần đây bạn thế nào, cuộc sống tốt không?”.

=======================================


Mẹ kính nhớ!
Sau những tháng ngày miệt mài học tập, cuối cùng, con đã cầm được tấm bằng C Anh văn. Con sung sướng không cầm được nước mắt


Mẹ biết không? Tấm bằng ấy, đối với mọi người, nó chẳng là gì cả.Nó không quan trọng bằng bằng đại học, bằng giáo sư, tiến sĩ... Nhưng đối với con, nó là tất cả, nó mang một ý nghĩa đặc biệt... Là cả quá trình con học tập và đấu tranh giành giật giữa phần “con” với phần “người” để chống lại những cám dỗ của cuộc đời.

Trước kỳ thi, người ta bảo con hãy đưa cho họ vài trăm ngàn để biết đề thi hay nói một cách khác: mua đề. Vài trăm ngàn không phải là số tiền lớn. Vả lại con nghe nói đề thi rất khó, con sợ với trình độ của mình thì cố gắng mấy cũng không đậu. Con không đủ tự tin. Và con... con đã có ý định đó. Con thật là xấu, phải không mẹ?

Con nghĩ ra đủ lý do để biện hộ cho ý định tồi tệ của mình. Con nghĩ thật là bất công nếu mình phải vất vả học bài trong khi người ta chỉ cần bỏ ra vài trăm ngàn- cái giá quá rẻ để có được tấm bằng. Nếu có được bằng C con sẽ yên tâm học những cái khác hoặc học cao hơn nữa v.v... và v.v... Cứ như thế, suy nghĩ của con chìm dần trong những cám dỗ và con đã chuẩn bị tiền đi nộp.

Đột nhiên, con nghĩ đến mẹ, con nghĩ đến nụ cười hiền từ của mẹ. Rồi con ghê tởm chính bản thân mình. Phải, mẹ cho con ăn học, nhưng mẹ đâu dạy con làm những điều tồi tệ như thế? Bây giờ, chỉ là số tiền nhỏ, nhưng thói quen ấy, tính ỷ lại vào đồng tiền ấy mai sau sẽ ngấm dần vào con, 1 lần... 2 lần... Cứ thế, con trượt sâu vào lối mòn mà không hay biết. Cầm cái bằng trên tay, đó đâu phải là công sức của con? Bằng cấp, tri thức được đánh đổi bằng đồng tiền, con cũng sẽ bị xã hội đào thải.

Rồi con sẽ ra sao đây khi tất cả mọi người đều nhìn con bằng ánh mắt khinh bỉ: “Nó có giỏi giang gì đâu, chỉ giỏi đi mua đề!” Lúc ấy, chắc con chẳng còn mặt mũi nào để quay về nhìn mẹ nữa. Nghĩ đến đấy, con chợt rùng mình vì hổ thẹn. Thà thi rớt nhưng lòng thanh thản còn hơn là đậu mà bạn bè xa lánh mình. Và con tìm mọi cách để quên đi cái ý nghĩ đen tối.

Cho đến hôm nay, bằng chính sức lực bản thân, con đã làm được điều mà con mong muốn, mẹ ạ! Tấm bằng con cầm trên tay là minh chứng cho sự trưởng thành của con gái mẹ. Là cuộc đấu tranh giữa cái xấu và cái tốt trong con. Phải, mẹ ơi, con gái mẹ đã vượt qua chính mình, vượt qua được khoảnh khắc mà con thấy lòng mình yếu đuối nhất. Điều quan trọng hơn cả là con đã vượt qua được những cám dỗ đầu tiên trong đời rồi đấy...

No comments: