Bất chợt
Nguyễn Thị Đạo Tĩnh
Đôi khi
Con chuồn chuồn bất chợt
Đậu xuống cành rào
Những chiếc gai run rẩy
Đôi khi ngọn gió hoang bất chợt
Đùa giỡn sau làn áo mỏng
Thiếu nữ rùng mình
Đôi khi cơn mưa rào bất chợt
Giận hờn trút xuống khóm hoa
Những cánh hồng tươi tan tác
Đôi khi tình yêu bất chợt
Ghé qua tim người
Để lại thẳm sâu
Vết xước
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
3 comments:
Hạnh phúc như ngọc trong đá, không đến với ai chỉ hờ hững đi qua
Hạnh phúc như mật trong hoa, không đến với ai không thật lòng tìm kiếm
Trái Cấm
Môi vừa hé đã thành tro địa ngục
Trái ngọt nào không vị đắng thiên thu!
Vườn địa đàng em - mùa xuân
ẩn sau bụi rậm tối đen
Con chó đói trân mắt nhe nanh nhìn rỏ dãi
Con rắn độc chực chờ
Ta xé rào tìm trái cấm tim em
Vườn gai nhọn sướt lòng ta chảy máu!
Mặc chó điên gầm gừ nhe răng nhọn
Tay bẻ rào ta kẻ trộm tim em!
Vườn địa đàng - mùa xuân tulip
Mùa trái căng tròn nặng no quằn cong nhánh
Mưa ngải tình lạc bước lạ bàn chân
- Ôi! Ma lực trái cấm
- Ôi! Linh hồn mục rữa!
Tay tội lỗi - hái tình thơm ngất ngưởng
Trên cành cong - hương con gái chín mùi
Con chó đói xổ chuồng lên lồng lộng
Nâng trái tình răng cắn ngọt thơm em!
Mưa ngải xuân - tê tái giọt phùn
Mặn mặn da người - vị tình yêu tấy độc
Mắt xanh em mặt hồ chao sóng sánh
Dòng tóc nghiêng trào - kinh kệ ướt niềm tin
Môi vừa hé đã thành tro địa ngục
Trái ngọt nào không vị đắng thiên thu!
Nằm mơ
Đêm tóc xõa mượt đen che làm áo
Gái Phù Tang đồi lũng rất anh đào
Xuân xanh mượt cỏ sương êm trần thế
Cửa đỏ kề chúm chím ngạt ngào hương
Đêm cuộn mình theo từng cơn cuốn xoáy
chờ môi em tràn ngập lấp cõi ta
Đêm da lụa mát bàn tay lộng tóc
ủ môi hồng ướm mật ngất ngà bay
Đêm xé toẹt những tờ kinh Tố Nữ
Nơi lũng đồi ngân bật khúc thiên ca
Tay cuồng đảo xoa vần trăng trắng mọng
Xoáy tận cùng hương ẩm huyệt mồ thơ
Đêm mân mê nhánh anh đào búp nở
Sớm ửng hồng sương đọng ướt Phù Tang
Ới bình mình sao vội đến huy hoàng
Lâu đài vỡ mơ ta thành gạch vụn
Môi Hoa VII (6-8)
Em về ru lại cơn mê
Môi hoa khẽ động giấc thề non say
Tình mơ sờ mướt tình gầy
Hạt sương ngày nắng trĩu ngây vạn lần
Ngập ngừng môi ngại bâng khuâng
Rèm the gió lộng lưng chừng tóc bay
Môi nào khao khát ban mai
mà hiên nắng đổ vương dài dáng em ?
Gối êm lược chải tơ mềm
Bàn tay run quá sợi thêm rối bời
Núi đồi căng đón im hơi
Có con chim động làm rơi giọt tình
Môi hoa chạm nắng lung linh
Ngoài hiên lá nhỏ ngửa mình uống sương
Rèm lay gió nhẹ (Nghê Thường)
Ơi em rất tuyệt, ơi (nường) tim anh
Nắng về chan lấy long lanh
mà sương còn đọng trên vành em ngoan
Nằm nghe tiếng giọt thời gian
Thoảng qua rất nhẹ trên làn mi nhung
Chăn hoa đắp lại tơ chùng
Hương nhau xé lụa còn run linh hồn
Nghe đời khe khẽ nụ hôn
Nghe ta lòng ngực máu dồn ấm tim ./.
Môi hoa về rất êm đềm .............
Suối mơ
Sương tan từ đỉnh sầu riêng
Ngào hương gió quyện ôm triền ngẩn ngơ
Đưa chân tìm rảnh suôí mơ
Mơn làn cỏ mạ mướt thơ một dòng
Giữa rừng chen lối nước trong
Vén lau chợt bỗng thơm nồng dáng thơ
Hoàng hôn rũ hết luạ chờ
Thương còn sâu nhỏ xoắn bờ bâng khuâng
Cỏ non còn lạnh gót trần
tay nâng gáo mộng môi gần khát khao!
Khe ngoan róc rách cành lau
Tình chưa nhấp giọt toan trào ướt thơ
Nầy cô tóc rũ đôi bờ
Nầy con suối mộng đang chờ gót ai ?
Trăng đôi em gối chưa chồng
Sắc hương còn vẹn một dòng tóc mây
Ơi em chớ bước gần đây
Ơi ...ơi dòng suối chớ nầy chết chung!
Uống Trăng
Đêm nay ta hẹn cùng trăng cũ
Về suối Du Tiên lả lơi tình
Nàng trăng áo mỏng bồng bênh lụa
Nhẹ gót son hồng say ý thơ
Phấn độc thơm ngon mùi hoa dạ
Mời gọi trên môi nhụy đầu mùa
Bên kia sườn núi mây che lửng
Lũng thấp hạt sương ướt hoa rừng
Ơ .... sương trên lá lòng rung khẽ
Từng sợi cỏ non nép rụt rè
Trần gian soi bóng cô tiên nữ
Chấp cánh cùng ta kết hình hài
Đêm nay ta hẹn cùng trăng cũ
Về suối Du Tiên lả lơi tình
Liễu buông huyền xoã bờ ai trắng
Hơi thở rùng mình đêm uống trăng!
Vì em nhờ tí nên đành ....
Trăng tơ rụng lại lũng nì
Hương em bờ cánh cỏ phì nhiêu xanh
Từ em nhờ tí nên đành
Tình soi khe nách anh rành nhổ lông
Tơ êm tóc xõa ngôi bồng
Tay ngà em gác tình trong mái huyền
Da thơm vòng cánh điềm nhiên
Tay run kẹp phải tình nghiêng xịt xoà
Môi đào áo cánh nở hoa
Đồi mơ ẩn bóng luạ là nhón bay
Má hồng em ửng như say
Du dương dòng nhạc E-lise trôi dài
Kìa em sao cứ hẹn mai
Kìa manh áo luạ che hoài dáng tiên
Nghiêng tay đổ ánh trăng huyền
Lông măng từng sợi không phiền nhổ ngay!
Áo trắng má hồng (Nguyễn Duy, Việt Nam)
Thướt tha áo trắng nói cười ..
Để ta thương nhớ một thời áo nâu ...
Tóc hoe hoe cháy trên đầu ..
Ta cùng bạn gái cỡi trâu học bài
Áo trắng là áo trắng ai ..
Buồn phơ phất buổi ban mai đến trường ...
Long lanh ngọn gió giọt sương ...
Song song chân đất con đường xa xa
Áo trắng là áo trắng à ..
Một hôm ta thấy bạn ta ngượng ngùng ....
Vờ che ngực áo hơi phồng ..
Tà run rẩy ngó má hồng hây hây
Áo trắng là aó trắng này ...
Phấp pha phấp phỏng cái ngày ta mong ....
Bỗng dưng bạn ấy lấy chồng ..
Bỏ ta lại giữa mùa đông xám trời
Áo trắng là áo trắng ơi ....
Cho ta xin lại dáng người ta mơ ..
Cho ta tí tẹo ngẩn ngơ ..
Ước chi người ấy bây giờ là đây
Áo trắng là áo trắng bay ..
Thấp tha thấp thoáng cái ngày mong manh ....
Rừng xanh ai nhuộm mà xanh..
Má hồng ai nhuộm mà quanh năm hồng
Post a Comment